Điều khiến hai người kinh nghi bất định là, theo trời càng sáng, cảnh sắc trên Côn Ngô Sơn đã có thể nhìn thấy rõ ràng, tầm nhìn càng lúc càng cao, nhưng dưới Côn Ngô Sơn vẫn một mận đen kịt. Biển mây đen kia trải dài vô tận, như mực đổ, bên trong dường như có vô số yêu ma tinh quái ẩn nấp.
“Nơi đó chính là Hắc Phong đất cát sao?”
Bằng Mẫn kinh ngạc nói: “Hắc Phong đất cát… chẳng lẽ thật sự là màu đen?”
“Hiện tại còn khó nói.”
Dương Thần cũng có chút nghi hoặc: “Biển mây bên ngoài, có lẽ chỉ là bụi che khuất bầu trời, ngươi có phát hiện không? Phía bên này của Côn Ngô Sơn, gió dường như rất lớn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây