“Lời thị tộc nói với người hoang dã không thể tin.” Bành Mẫn không nhịn được nhắc nhở. Dương Thần tự nhiên không thể nào tin lời của Côn Ngô Lệnh, giọng nói lạnh lùng lớn tiếng nói: “Lúc trước ta đích xác cướp được một ít thứ, có một số rương ta không mở ra được, bên trong có phải là cái gọi là Lực trường hạch tâm hay không ta không biết, bất quá nếu như lại đi theo ta, ta không dám bảo đảm ta có hay không sẽ hủy diệt những cái rương đó!”
“Dương Thần, ngươi lấy Lực trường hạch tâm cũng vô dụng, bởi vì loại thiết bị đó cần dùng phản ứng tổng hợp hạt nhân mới có thể vận hành, còn cần một lượng lớn chuyên gia định kỳ bảo trì, nếu không dễ dàng hỏng.”
Trên đỉnh bia mộ, Côn Ngô Mặc cách đó ba mét trầm giọng nói: “Thiết bị đó còn quan trọng hơn ta nhiều, ngươi tốt nhất giao ra, nếu không phiền phức của ngươi sẽ vô cùng vô tận, thị tộc sẽ truy sát ngươi đến tận cùng trời.”
“Ngươi là đang nhắc nhở ta ngươi đã vô dụng sao?” Dương Thần lạnh lùng nói.
“Không phải… Ta còn hữu dụng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây