Chu Dục Văn bảo cậu ta nói chuyện nên chú ý đến ngôn từ một chút, nói như thế nào cô ấy cũng là người phụ nữ mà cậu thích đấy.
“Ây da, em thích cái búa ấy. Thứ em thích, chỉ cần anh trai em thích thì cứ việc cầm đi!” Lưu Thạc chỉ biết khoác lác với Chu Dục Văn.
Chu Dục Văn từ chối cho ý kiến, lại tiếp tục đánh bi-a.
Chẳng qua Lưu Thạc không theo đuổi Lữ Tuệ nữa, trong lòng Lữ Tuệ lại có chút không vui, đừng thấy Lưu Thạc chỉ là một cậu trai chưa ráo máu đầu, nhưng người ta đi theo Chu Dục Văn tốt xấu gì cũng có chút quyền lợi trong tay, hơn nữa ra tay còn cực kỳ hào phóng, lập tức chuyển ngay cho bốn ngàn tệ.
Lại nói, những cô gái kiểu như Lữ Tuệ này, cả đời cũng không thể tiết kiệm được tiền. Cô ấy ở trong thành phố lớn, khi không có tiền thì cuộc sống túng thiếu, nhưng lúc có tiền lại muốn xa xỉ một lần, muốn mặc quần áo đắt tiền, muốn đi những giày đẹp đẽ hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây