“Tôi không hối hận!” Chu Dục Văn vừa nói xong, Khúc Tịnh đã rất kiên định nói.
Chu Dục Văn vẫn lắc đầu, nói: “Không thì như vậy, chị hãy suy nghĩ thêm đi.”
“Nhưng mà như vậy không phải rất khó chịu sao...” Khúc Tịnh lo lắng nói, tựa như cô ấy đang sợ đôi chân đẹp của mình đè lên khiến Chu Dục Văn không thoải mái, nên muốn dựa vào bên cạnh hắn.
Nhưng Chu Dục Văn lại nói: “Đừng nhúc nhích, cứ dựa vào như vậy là được rồi.”
Nói xong, Chu Dục Văn còn tự mình nhích lại gần cặp đùi đẹp của cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây