“Đều do em không tốt, em chẳng những không giúp đỡ được anh mà còn gây thêm phiền phức cho anh nữa, em thật là vô dụng.” Trịnh Nghiên Nghiên nằm nhoài trong ngực Chu Dục Văn, tỏ vẻ đáng thương nói.
Chu Dục Văn thản nhiên đáp: “Chuyện này không liên quan gì đến em.”
Trịnh Nghiên Nghiên nói: “Ông xã không cần an ủi em, em biết mình đã gây thêm rất nhiều rắc rối cho anh.”
“Em có hơi ngốc, nhưng ánh mắt không tệ, lúc vừa khai giảng đã chọn anh, nếu không phải em may mắn, em biết anh sẽ không chọn em làm bạn gái. A, ông xã, anh yêu em như vậy, thế mà hồi trước em còn suy nghĩ lung tung, còn sợ anh phản bội em. Tới bây giờ suy nghĩ lại, em cảm thấy mình thật sự rất ngu ngốc!” Trịnh Nghiên ngây ngô nói.
Lúc này, Chu Dục Văn đang cầm điện thoại nói chuyện phiếm với Tô Tình ở bên kia. Là Tô Tình gửi tin nhắn cho Chu Dục Văn trước, cô ấy hỏi Chu Dục Văn “Trịnh Nghiên Nghiên có cúi đầu không?” còn nói Chu Dục Văn vẫn chưa tắm đâu, nếu Trịnh Nghiên Nghiên cúi đầu làm chuyện đó, vậy không phải là gián tiếp hôn vào người cô ấy sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây