Chu Dục Văn nói xong thì bắt đầu có động tác, hắn nói là trước khi mở khóa, nhất định phải lau chùi kỹ càng một chút, khiến cho chiếc chìa khóa được một lớp dịch thể bao bọc lại, sau đó mới dễ mở khóa hơn.
Nhìn bộ dạng có bài bản hẳn hoi của Chu Dục Văn, Tô Tình ở bên kia chỉ biết mỉm cười ngây ngốc, sau đó nói Chu Dục Văn lưu manh.
Chu Dục Văn thản nhiên hỏi lại: “Bây giờ đã biết anh lưu manh rồi? Vậy em còn không mau chạy đi?”
Chu Dục Văn nói xong còn tiện tay vỗ một cái vào bờ mông đang được chiếc váy đuôi cá bọc lại của Tô Tình.
Ba một tiếng, ây da... rất đàn hồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây