Tô Tình quen việc dễ làm, đã nhanh chóng xử lý xong mấy thứ bừa bộn trên bàn trà rồi, cô ấy chợt hướng ánh mắt nhìn về phía Chu Dục Văn đang xem bóng đá trên ghế sô pha, đột nhiên trong lòng lại có một loại cảm giác như vừa được trở về kiếp trước.
Loại cảm giác này... Thật tốt.
Cứ như vậy đi!
Tô Tình sải bước đi tới, chắn giữa Chu Dục Văn và TV. Cô ấy mặc trên người một bộ váy nhỏ xinh đẹp, đôi chân nhỏ đi tất, xỏ dép bông, hướng gương mặt tràn ngập ý cười nhìn chằm chằm vào hắn.
“Đừng cản tầm mắt của anh.” Chu Dục Văn cực kỳ bất mãn, lập tức khoát tay muốn xua cô ấy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây