Chu Dục Văn nói: “Nếu Lục Lâm không phải bạn gái của tôi, mấy người có thể ức hiếp cô ấy như vậy sao?”
“Không phải, không phải, tôi không có ý đó!” Tiếu Dương vội vàng lắc đầu, cậu ta nói: “Tôi vốn không muốn bắt nạt Lục Lâm, đều là...”
Tiếu Dương nói xong, lại quay đầu nhìn thoáng qua Khúc Tịnh, sau khi do dự một chút, cuối cùng cũng cắn răng một cái, nói: “Đều là Khúc Tịnh! Khúc Tịnh nói với tôi Lục Lâm bắt nạt cô ấy. Là cô ấy bảo tôi tới, Chu Dục Văn, chuyện này không liên quan đến tôi!”
Khúc Tịnh có chút sững sờ, cô ta vội vàng hướng ánh mắt không thể tin tưởng nổi để nhìn về phía Tiếu Dương: “Cậu nói bậy bạ gì đó?”
“Chu Dục Văn, những lời tôi nói đều là sự thật. Cậu biết đấy, tôi là phó hội trưởng hội sinh viên, thật ra tôi mang theo bạn bè của tôi tới đây là để hòa giải hiểu lầm giữa các bạn học với nhau. Tôi thật sự không muốn bắt nạt Lục Lâm. Hiểu lầm, toàn bộ đều là hiểu lầm, Chu Dục Văn, cậu nhất định phải tin tưởng tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây