“Chu Dục Văn, chúng tôi đến giúp Khúc Tịnh giải quyết vấn đề, các cậu làm vậy là có ý gì?”
“Chu Dục Văn, cậu phải giúp tôi xử lý con nhóc đê tiện này! Chu Dục Văn, cậu nhất định phải giúp tôi xử lý nó!” Khúc Tịnh cũng bị Lục Lâm ức hiếp đến chảy cả nước mắt, cô ta tỏ vẻ đáng thương nói với Chu Dục Văn.
Mà lúc này, Chu Dục Văn lại hướng ánh mắt nhìn thoáng qua Lục Lâm. Lục Lâm vốn lạnh nhạt quan sát mấy người trên mặt đất, vừa bắt gặp ánh mắt của Chu Dục Văn, cô ấy không nói lời nào đã lặng lẽ đi tới bên cạnh hắn, ngồi vào trong ngực hắn.
“?” Khúc Tịnh thoáng có chút sững sờ, đồng tử trong nháy mắt đã nở to ra. Bởi vì cô ta vừa phát hiện, Chu Dục Văn lại vươn tay tới ôm eo Lục Lâm.
Giờ khắc này, Khúc Tịnh chỉ cảm thấy dường như bầu trời của mình đang muốn sập xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây