Lục Lâm cảm thấy, nếu cứ tiếp tục trò chuyện với người như vậy sẽ gây ảnh hưởng đến trí thông minh của mình, vì thế mới dứt khoát cất di động đi, tiếp tục đánh bi-a với Trương Như.
Đến hơn năm giờ chiều, Chu Dục Văn và Lưu Thạc từ bên ngoài đi vào, cả nam lẫn nữ vốn đang chơi bi-a trong này đều lên tiếng chào hỏi, mở miệng ngậm miệng là một câu “Anh Chu.”
Chu Dục Văn chỉ khẽ gật đầu với bọn họ, sau đó đi tới phía sau Lục Lâm. Lúc này, Lục Lâm đang kéo cái giá đỡ ra, vểnh bờ mông nhỏ lên chuẩn bị đánh bóng. Trương Như đứng bên cạnh, vừa nhìn thấy Chu Dục Văn đi tới, đã muốn lên giọng gọi một tiếng anh Chu. Nhưng bắt gặp Chu Dục Văn đưa tay lên môi, ra hiệu đừng lên tiếng, ý là không cần phải quấy rầy Lục Lâm chơi bóng.
Chỉ tiếc là Lục Lâm vẫn chú ý tới Chu Dục Văn đi vào, nên quả bóng đã ngắm đến không vào lỗ như dự định. Cô ấy quay đầu lại vừa nhìn thấy Chu Dục Văn, đã hỏi: “Sao bây giờ anh mới tới?
Chu Dục Văn nói: “Anh muốn nói chuyện với Lưu Thạc một chút, các em cứ đánh tiếp đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây