Chu Dục Văn muốn nói 'chuyện này thì có gì mà so sánh chứ?' nhưng Lục Lâm lại nhắm mắt tự mình nói: “Thì anh cứ coi như thưởng cho em một lần đi, em đã giải quyết cho anh phiền toái lớn như vậy rồi còn gì?”
Đột nhiên lúc này, Chu Dục Văn lại nhớ ra, đúng là trước kia Lục Lâm chưa từng nêu lên bất cứ yêu cầu gì đối với mình.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận một chút hắn mới nhận ra, tuy Lục Lâm ở cùng với hắn, nhưng phương thức ở chung của cô ấy vẫn luôn vô cùng cẩn thận, mang lại ấn tượng cho hắn là một cô bé ngoan ngoãn biết điều, nhưng ngoan ngoãn biết điều lại không có nghĩa rằng cô ấy không hy vọng mình được Chu Dục Văn cưng chiều giống Trịnh Nghiên Nghiên.
Chỉ đơn giản là cô ấy sợ một khi mình nói quá nhiều sẽ khiến Chu Dục Văn cảm thấy phiền phức.
Có một câu nói khá đúng 'Những đứa nhỏ biết thông cảm cho người khác thường là đứa phải chịu thiệt thòi nhất'
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây