“A, anh xem này, tấm hình này chụp đẹp thật.” Trịnh Nghiên Nghiên ngồi không ra làm sao cả, chiếc váy JK này vốn là trang phục dành cho các bé gái ngoan ngoãn mặc, thế nhưng khi được mặc trên người Trịnh Nghiên Nghiên, trông lại có mấy phần thiếu nữ bất hảo.
Chu Dục Văn xem một lát rồi nói đúng là chụp đẹp thật.
“Thế anh có thích không?” Trịnh Nghiên Nghiên ngửa đầu, sự hài lòng trực tiếp thể hiện ngay trên gương mặt.
Chu Dục Văn hỏi ngược lại: “Em thế nào mà anh chẳng thích?”
Trịnh Nghiên Nghiên bật cười một tiếng, nói: “Sao anh lại biết cách ăn nói thế nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây