Lúc này đã là gần sáu giờ, tiết mục của bọn họ cũng tập dượt xong xuôi, thêm mười mấy phút nữa là chương trình sẽ chính thức bắt đầu.
Khi Chu Dục Văn vào đây, bên ngoài đã tấp nập người, thậm chí có thành viên của hội sinh viên còn chạy qua hỏi Chu Dục Văn thẻ vào cửa. Cũng may có Trần Uyển ở bên ngoài, cô ấy mở cửa sau cho Chu Dục Văn để hắn vào.
“Tô Tình đâu?” Chu Dục Văn thắc mắc hỏi.
“Quan tâm đến cậu ấy làm gì? Anh còn định 'dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng' với cậu ấy à?” Trịnh Nghiên Nghiên trầm giọng, ghen tuông hỏi.
“Em nghĩ lung tung gì thế, anh chỉ hỏi một chút thôi mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây