“Vậy sao? Em không biết chuyện này, cả buổi chiều em vẫn ngồi chơi game với Lâm Lâm, WeChat của em cũng xóa tài khoản của cậu ta luôn rồi, nhưng lại quên xoá game, bây giờ để em xóa cậu ta luôn.” Trịnh Nghiên Nghiên không muốn để Chu Dục Văn hiểu lầm, mới lên tiếng nói.
Chu Dục Văn nói: “Không có gì. Anh cũng không phải người keo kiệt, em hoàn toàn có quyền kết giao với bạn bè.”
“Nhưng cậu ta đâu phải bạn bè của em! Thứ đâm bị thóc chọc bị gạo. Chồng yêu em nói cho anh biết, cậu ta vốn không phải người tốt lành gì, thậm chí cậu ta còn dám nói xấu anh ở ngay trước mặt em nữa. Ngày đó, em còn mắng cho cậu ta một trận mà!” Trịnh Nghiên Nghiên ngồi trên đùi Chu Dục Văn, bĩu môi nói.
Hiện giờ hai người bọn họ đều đang mặc đồ ngủ, chất liệu của bộ đồ ngủ này và chiếc quần jean kia là hoàn toàn khác nhau, chất liệu của bộ đồ ngủ rất nhẹ lại còn mỏng, mặc nó lên người có cảm giác như không hề mặc gì, bởi vậy chỉ cần xáp lại gần nhau thôi là có cảm giác khoảng cách tiếp xúc giữa hai người lập tức biến thành không.
Đúng vào lúc này, Thường Hạo thấy Chu Dục Văn vẫn không để ý tới mình, mới gửi thêm một tin nhắn tới: “Thật sự ở nhà cậu hả (ôm mặt)!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây