Lưu tổng có chút không vui, nhưng thật hiển nhiên Chu Dục Văn là người được Vạn Đào coi trọng, Lưu tổng có ngốc đến mấy cũng hiểu mình không cần thiết phải làm loạn vì một chuyện cỏn con như vậy ngay dưới mí mắt của Vạn Đào, vì thế mới cười toe toét nói: “Cũng được, tôi và Tiểu Chu tổng uống một chén đi.”
Rượu quá ba tuần, đồ ăn qua ngũ vị, một - hai vị trong đám người này đã bắt đầu hút thuốc, bọn họ cũng đưa cho Chu Dục Văn một điếu.
Chu Dục Văn còn chưa kịp nói mình không biết hút thuốc thì bên kia đã có người tỏ vẻ: “Đàn ông sao có thể không biết hút thuốc chứ? Không hút được cũng phải học một chút.”
Chu Dục Văn uống không ít rượu, đúng là trong người đã có chút men say, nhưng hoàn cảnh hiện tại trong phòng quá mức bí bách, hắn thực sự không muốn hút thuốc.
“Không hút sao?” Đào Điềm hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây