Thấy Tô Tình không nói lời nào, Chu Dục Văn đã nghĩ mọi chuyện cũng hòm hòm rồi, nếu cứ tiếp tục đứng nói chuyện với cô ấy thế này thì tan học mất thôi, nên định quay trở về lớp. Nhưng lúc Chu Dục Văn định xoay người rời đi, ai ngờ Tô Tình đã vươn tay kéo hắn lại.
“?”
Chu Dục Văn quay đầu nhìn Tô Tình, lập tức bắt gặp đôi mắt đỏ bừng của cô ấy, cũng nghe cô ấy nghẹn ngào hỏi: “Câu hỏi cuối cùng, nếu anh có thể trả lời em, em sẽ không quấn lấy anh nữa.”
“Vậy cô hỏi đi.” Chu Dục Văn thở dài thườn thượt nois.
Tô Tình khẽ cắn đôi môi dưới, thật ra để hỏi được câu này, Tô Tình đã dám chắc rằng Chu Dục Văn chính là người mà mình muốn tìm, không cần biết hắn có chịu thừa nhận hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây