Vừa nghe câu này, Trịnh Nghiên Nghiên lập tức nhảy cẫng lên như mèo bị giẫm phải đuôi: “Tô Tình, cậu có ý gì?!”
“Tôi có ý gì đâu? Tôi nói vu vơ không đề tên cũng chẳng nhắc họ mà?” Tô Tình cười nhạo. Khi nãy cô đứng ở ban công, đã trông thấy Chu Dục Văn và Trịnh Nghiên Nghiên thân thiết với nhau, nên khẳng định là tâm trạng hiện giờ của cô cũng chẳng vui vẻ gì.
Bây giờ, Tô Tình đã có thể xác định đến 90% rằng Chu Dục Văn chính là chồng trước của mình, nhưng Chu Dục Văn không chịu thừa nhận, cô cũng không thể nói với người khác rằng mình trùng sinh, bởi vậy cô đành phải nói rằng mình đã từng yêu đương với hắn.
Phải trơ mắt nhìn chồng mình thân thiết với người khác, chỉ cần nghĩ như thế thôi cũng có thể tưởng tượng ra tâm trạng của Tô Tình lúc này đang như thế nào rồi.
“Đủ rồi! Tôi nhịn cậu lâu lắm rồi đấy!” Đôi mắt Trịnh Nghiên Nghiên đỏ lên, vốn dĩ cô ấy đã buồn vì chuyện của Lục Lâm, giờ Tô Tình lại còn đứng ra nói móc nói mỉa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây