Hơn nữa trước đó Đào Điềm từng nói Chu Dục Văn sẽ đi tham gia buổi tụ hội của bộ Văn Nghệ, Tô Tình đã nghĩ chờ sau này có thời gian, cô lại đi nói rõ ràng với hắn sau cũng được.
Trịnh Nghiên Nghiên trở về ký túc xá tắm rửa đơn giản một phen, sau đó thay một bộ quần áo sạch sẽ, với một chiếc áo hai dây, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo sơ mi rộng rãi màu xanh lam, mặc kiểu không cài cúc, còn bên dưới là một chiếc quần jean màu xanh đậm.
Dáng người cô ấy cao gầy, mặc như vậy nhìn cực kỳ đẹp.
Sau khi Trịnh Nghiên Nghiên tắm rửa chuẩn bị xong đã đến tám giờ năm mươi phút, cô ấy dứt khoát chạy tới hội trường chờ Chu Dục Văn tập luyện xong. Nhưng thứ cho Trịnh Nghiên Nghiên nói thẳng, tiết mục này của Chu Dục Văn chẳng thú vị chút nào cả. Ban đầu cô ấy còn có chút háo hức muốn nghe Chu Dục Văn hát một hồi, nhưng trên sân khấu quá mức lộn xộn, dù dỏng tai lên mức nào cũng không nghe rõ được, vì thế cô ấy dứt khoát cúi đầu chơi điện thoại một lát.
“Được, lần này đã tốt hơn lần trước khá nhiều rồi, vẫn còn chút thời gian nữa, chúng ta làm thêm một lần đi.” Thường Hạo nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây