Vưu Trường Kim thấy Chu Dục Văn cũng rất vui vẻ nói: “Em đi Macao chơi vui không?”
Chu Dục Văn cười cười nhưng không trả lời.
Vưu Trường Kim cũng chỉ ân cần thăm hỏi một câu theo phép lịch sự mà thôi, dù sao Chu Dục Văn bây giờ cũng không phải là lớp trưởng, về sau thầy ấy có thể quản lý tốt cái lớp này hay không toàn bộ đều phải dựa vào Thường Hạo.
Những bạn học khác đều ngồi ở bên kia chờ đến lượt đi lên tập luyện, Vưu Trường Kim lại đứng ở hàng trước nói chuyện phiếm với Thường Hạo, thầy ấy vỗ bả vai Thường Hạo nói: “Em tuyệt đối đừng để tôi thất vọng nha, ngày hội diễn đó tôi đã quyết định đưa bạn gái của mình đi theo rồi.”
Thường Hạo ngại ngùng gật gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây