Trịnh Nghiên Nghiên vốn không có hứng thú với Thường Hạo, hiện giờ Chu Dục Văn còn mua được BMW M4 luôn rồi, cô ấy có thể nói với Thường Hạo hai câu đã xem như cực kỳ ưu ái cho cậu ta rồi. Bởi vậy, vừa quay đầu một cái, Trịnh Nghiên Nghiên đã nhào vào lòng Chu Dục Văn, kích động nói: “Bảo bối bảo bối, chúng ta mau ra ngoài đi dạo thôi!”
Không thể không nói, yêu đương với một cô gái như Trịnh Nghiên Nghiên đúng là vô cùng thú vị, đã dính người lại còn phóng khoáng cởi mở, chẳng quá quan tâm đến ánh mắt của người bên ngoài, đi bên cạnh cô ấy, đảm bảo là giá trị cảm xúc luôn được kéo đầy, ngay cả Lý Cường đang ngồi bên cạnh cũng cực kỳ hâm mộ. Cậu ta dùng khuỷu tay đụng đụng vào người Thường Hạo nói: “Này, anh Hạo, cậu xem, bọn họ hạnh phúc biết bao, mấy ngày hôm trước cậu từng nói với tôi thế nào nhỉ, à là phải học được cách buông.”
Toàn bộ quá trình Thường Hạo đều chường ra gương mặt đen kịt, vốn đã không vui, giờ lại nghe Lý Cường nói như vậy, đương nhiên là trong lòng càng thêm khó chịu, cậu ta trực tiếp nói một câu: “Cậu thì biết cái gì? Cậu cảm thấy lão Chu có thể mang hạnh phúc đến cho cô ấy sao?”
“Sao lão Chu lại không thể? Lão Chu đẹp trai hơn chúng ta nhiều!” Lời này là lời thật lòng của Lý Cường. Khi biết Lục Lâm thích Chu Dục Văn, điều Lý Cường nghĩ tới đầu tiên chính là từ bỏ.
Nhưng Thường Hạo lại nói: “Chu Dục Văn không xứng với Nghiên Nghiên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây