Chu Dục Văn cười nói: “Chị hai à, em chỉ là một sinh viên nghèo, chị nói với em những thứ này cũng vô dụng thôi.”
Vương Mộng Na nghe xong lại nhẹ nhàng cười một tiếng: “Không sao cả, dù gì chị cũng đang nhàn rỗi, coi như đi cùng cậu để luyện tập kỹ năng miệng một chút cũng được mà.”
“Kỹ năng miệng không phải luyện như vậy.” Chu Dục Văn nói.
“Hả?” Giọng Chu Dục Văn hơi nhỏ, Vương Mộng Na nghe không rõ.
Chu Dục Văn lại nói không có gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây