“Anh Hạo, sao vậy? Gọi điện thoại cho ai hả?”
Tuy Thường Hạo không mở chế độ rảnh tay, nhưng vừa rồi cậu ta mới gọi cho lão Chu, mà ngay cả khi không mở chế độ rảnh tay, người đứng đối diện vẫn có thể nghe được thanh âm phát ra, Lý Cường nói như vậy vốn là đã biết rõ lại còn cố hỏi.
“Cậu gọi điện thoại cho lão Chu hả? Lão Chu và Trịnh Nghiên Nghiên thực sự ở bên nhau rồi sao? Tối hôm qua lão Chu và Trịnh Nghiên Nghiên đi thuê phòng ư?”
Một câu nói này lập tức đánh thức Thường Hạo từ trong suy tư, trên mặt cậu ta lộ vẻ phẫn nộ quát lên: “Mẹ nó, cậu nói bậy bạ gì thế?”
“Hắc, đâu có phải tôi tự thêu dệt nên? Cậu nghĩ mà xem, tối hôm qua lão Chu không về ký túc xá, chỉ cần là người sáng suốt đều biết mà!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây