Sinh viên năm nhất đại học không biết sức nặng của danh xưng ‘tổng đại lý’ này, nhưng Trịnh Nghiên Nghiên thì chắc chắn là biết, vì khi Trần Uyển giới thiệu, ánh mắt Đào Điềm có một chút biến hóa.
Khoan nói tới những thứ khác, ít nhất là dựa vào danh xưng ‘tổng đại lý’ này, hoàn toàn có thể khẳng định được một điều, đó là Chu Dục Văn có tiền.
Chu Dục Văn cũng uống hết một lon bia theo Đào Điềm, lúc này cô ấy đã trở nên quen thân với Chu Dục Văn hơn, còn chủ động nói: “Khi nãy tôi có nghe cậu hát, cậu hát rất có kĩ xảo, có muốn tham gia vào đội văn nghệ cùng với bạn gái hay không?”
“Thôi bỏ đi, tôi muốn vào Hội sinh viên.” Chu Dục Văn thuận miệng nói.
Trần Uyển nói: “Vậy cậu phải uống với tôi một ly đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây