Cố Dao Dao nhìn thấy một màn này, có chút buồn cười nói: “Lớp trưởng đừng quá coi thường mình như thế, dù sao thứ cậu mang đến cho chúng tôi cũng là chỗ tốt thật sự mà.”
Chu Dục Văn nhìn thoáng qua Cố Dao Dao, buồn cười hỏi: “Vậy đây có tính là hối lộ hay không?”
“Hình như là có nhé.” Cố Dao Dao hé miệng cười một tiếng.
Một đám bạn học đang ở bên kia cãi nhau ầm ĩ, cuối cùng Thường Hạo cũng không thoát khỏi số phận bị Aruba, đúng là trên sân thể dục này không tìm thấy cái cột nhà nào, nhưng lại có một cột đèn sắt thép cực kỳ thô to, còn có màu xám.
Lý Cường ôm một chân Thường Hạo, cười hắc hắc nói: “Đi qua bên kia, bên kia kìa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây