Vì thế, hai người bọn họ đi ra khỏi ký túc xá, Chu Dục Văn nói: “Nếu lần sau cậu đến tìm tôi, nhớ lên mạng nói trước một tiếng. Lỡ như tôi không ở trong ký túc xá, chẳng phải cậu đã đi một chuyến vô ích rồi?”
“Không có, tôi cũng chỉ muốn thử thời vận một phen thôi.” Có lẽ do thời tiết quá nóng, nên lúc nói ra lời này, gương mặt Thẩm Ngọc thoáng ửng đỏ, thậm chí khi cô ấy cười lên còn có vài phần ngượng ngùng.
Nói thật, cuộc cạnh tranh Chu Dục Văn càng ngày càng trở nên kịch liệt, Thẩm Ngọc đã muốn từ bỏ, nhưng càng muốn từ bỏ, trong lòng lại càng không nỡ.
Vào dịp Tết Trung thu, Thẩm Ngọc đến nhà cô mình chơi, có làm một ít bánh quy nhỏ, nhưng không biết có nên tặng cho Chu Dục Văn hay không.
Sau đó, cô ấy ôm theo cõi lòng rối rắm đi đến dưới lầu ký túc xá nam sinh, muốn gửi tin nhắn cho Chu Dục Văn, lại quá xấu hổ không dám gửi đi. Bởi vậy rõ ràng đã đi đến phía trước ký túc xá nam sinh rồi, cô gái này lại ngại ngùng quay bước đi trở về. Nhưng đi về được vài chục bước, cô ấy lại không nhịn được quay bước trở lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây