Khi Trần Bất Quyện xuyên đến, nguyên chủ đã bị bán được một tháng. Lúc này, hắn đã biết mình không phải là con của dưỡng phụ dưỡng mẫu, thân sinh phụ mẫu của hắn giàu có, một lòng chỉ muốn sớm một chút trở về nhà.
Hắn không muốn bị người khác mua làm người hầu, cho nên vẫn luôn không muốn phối hợp với Vương Lão Tam, còn thường xuyên tìm cách bỏ trốn, vì vậy trong khoảng thời gian này rất hay bị đánh.
Hôm qua, hắn lại bị Vương Lão Tam đánh, lần này đánh khá nặng, không cẩn thận bị thương ở sau gáy.
Không biết vì sao, nguyên chủ lại qua đời, sau đó Trần Bất Quyện liền xuyên đến.
Nếu không có tầng quan hệ này của nguyên chủ, với tính cách của Trần Bất Quyện, hắn tuyệt đối sẽ không trở về ngôi nhà đó.
Hắn không giống với nguyên chủ, nguyên chủ coi đó là nhà mình, còn hắn thì không.
Có lẽ cho dù biết được cốt truyện của tiểu thuyết, đối với một đứa trẻ khao khát tình thương của phụ mẫu mà nói, nguyên chủ nhất định cũng sẽ trở về đó.
Nếu không, trong tiểu thuyết, nguyên chủ cũng sẽ không bỏ ra 5 năm trời, vất vả tìm đường trở về nhà.
Nhưng Trần Bất Quyện lại không giống vậy, bản thân hắn vốn bạc tình, ba mẹ hắn không cần hắn, hắn cũng không thấy buồn.
Hiện tại xuyên vào thân thể của nguyên chủ, biết rõ thân sinh phụ mẫu của nguyên chủ sẽ không yêu thương mình, hắn càng không quan tâm đến họ.
Nhưng mà...
Đó là trong trường hợp không có tầng quan hệ này với nguyên chủ, hiện giờ nguyên chủ đã chết, hắn là một vị khách không mời mà đến, bá chiếm thân thể của người ta. Biết rõ nguyên chủ muốn trở về nhà, hắn cũng không thể ích kỷ bỏ qua điều này.
Đã không thể làm ngơ việc nguyên chủ muốn về nhà, vậy hắn phải đưa nguyên chủ trở về một cách oanh liệt, tuyệt đối không được trở về một cách lặng lẽ không ai biết như trong tiểu thuyết.
Còn có những thứ vốn thuộc về nguyên chủ hắn sẽ không từ bỏ. Tình thương của cha, tình thương của mẹ gì đó, hắn sẽ không mong chờ, nhưng đãi ngộ mà nguyên chủ nên có tuyệt đối không thể thiếu.
Rốt cuộc, những thứ đó vốn dĩ chính là thuộc về nguyên chủ, không thể nhường hết cho tên nam chính đã chiếm mất thân phận của nguyên chủ.
Kiếp trước, Trần Bất Quyện quá ngoan ngoãn, làm việc gì cũng theo khuôn phép, ngoan đến mức như một đứa trẻ không biết khóc quấy, cuối cùng sống cũng không vui vẻ.
Hiện giờ ông trời lại cho hắn một cơ hội, Trần Bất Quyện muốn đổi một cách sống khác, tùy ý một chút, vui vẻ một chút, rực rỡ hơn một chút.