Nguyên chủ bị bán lúc mười hai tuổi, được một thương nhân giàu có mua về, trải qua 5 năm lận đận, mới dựa vào chính mình trở về nhà của thân sinh phụ mẫu.
Trong khoảng thời gian đó, hắn đã trải qua rất nhiều đau khổ và tra tấn, có thể nói là tìm được đường sống trong chỗ chết. Điều này khiến tính cách của hắn trở nên nhạy cảm, dễ giận và có chút bất thường về thần kinh.
Lý do hắn có thể kiên cường sống sót là bởi vì hắn tin rằng chỉ cần trở về bên cạnh thân sinh phụ mẫu, là có thể giống như những đứa trẻ bình thường khác có được phụ mẫu yêu thương.
Nhưng làm hắn không ngờ tới chính là, bởi vì hắn từ nhỏ đến lớn ăn không đủ no mặc không đủ ấm, cơ thể không chỉ ốm yếu nhỏ bé, mà còn bởi vì khi làm nô lệ bị ngược đãi, khuôn mặt xinh đẹp cũng bị người ta hủy hoại.
Điều này khiến thân sinh phụ mẫu vô cùng chán ghét hắn, cảm thấy hắn như vậy không thể gặp người khác, còn là một tên phế vật một chữ cũng không biết. Bọn họ vẫn luôn nuôi hắn ở hậu viện, không muốn cho hắn ra ngoài gặp bất kỳ người nào.
Đãi ngộ như vậy hoàn toàn khác với những gì hắn tưởng tượng, dưới sự chênh lệch quá lớn, lại còn có nam chính để so sánh. Nam chính cao lớn, anh tuấn, văn võ song toàn, được trưởng bối trong nhà yêu mến.
Còn hắn, cho dù đã trở về nhà, vẫn giống như một con chuột không thể nhìn thấy ánh sáng. Khuôn mặt hắn xấu xí, bệnh tật ốm yếu, một chữ cũng không biết, thậm chí nói chuyện cũng không lưu loát, chỉ có thể bị nhốt trong một tiểu viện hẻo lánh.
Người duy nhất trong nhà đối xử tốt với hắn, yêu thương hắn chính là tổ mẫu. Lão thái thái đau lòng hắn, bất chấp sự phản đối của mọi người trong nhà, đã đón hắn ra khỏi tiểu viện kia.
Lão thái thái nhìn thấy những vết sẹo xấu xí trên người hắn, cũng sẽ không ghét bỏ hắn mà chỉ càng thêm đau lòng. Chỉ có lão thái thái là quan tâm hắn đã phải chịu bao nhiêu đau khổ, cũng chỉ có lão thái thái là biết hắn vốn không nên như vậy.
Nếu hắn không bị người khác đánh tráo, hắn vốn dĩ chính là một công tử có khuôn mặt tuấn tú, tuyệt đối không thua kém gì nam chính vẫn luôn chèn ép hắn.
Đáng tiếc, lão thái thái tuổi tác đã lớn, bảo vệ hắn không được mấy năm thì qua đời.
Tính cách của nguyên chủ khá đơn thuần, sống trong một gia đình giàu có như vậy, rất nhanh đã bởi vì tính cách nhạy cảm, dễ xúc động mà trở thành đá kê chân cho nam chính. Năm hắn hai mươi hai tuổi liền qua đời.