Thấy vậy, phụ nhân cũng không mặc cả với đại hán nữa, vội vàng quay người đuổi theo tiểu cô nương, bước về phía quầy nô lệ đối diện.
Vương Lão Tam thấy vậy liền tức giận, giơ chân đá mạnh vào lồng sắt: “Đồ vô dụng, xem ta trở về xử sẽ lý ngươi thế nào?”
Trần Bất Quyện nghe vậy cũng không phản ứng, đầu óc hắn lúc này đang loạn thành một đoàn. Một phần là ký ức của chính hắn, một phần là ký ức của người khác, còn có một số là cốt truyện tiểu thuyết quen thuộc.
Trần Bất Quyện cuộn tròn trong lồng sắt, nhắm mắt lại, từng chút một mà sắp xếp lại những tin tức này.
Đầu tiên có thể khẳng định, hắn không còn là hắn của trước kia nữa, thân thể này rõ ràng không phải của hắn. Hắn vốn sống trong một xã hội hiện đại giàu có, gia đình khá giả có ba người con. Hắn có một anh trai và một chị gái, là một đứa con út ít được quan tâm nhất trong nhà.
Đáng lẽ ra, với thân phận cháu đích tôn, con trai nhỏ nhất trong nhà, hắn phải được cưng chiều mới đúng. Nhưng bởi vì anh chị đều rất ưu tú, còn ba mẹ thì tình cảm rạn nứt ngay từ khi hắn chào đời, cho nên vị trí của hắn trong gia đình vẫn luôn rất xấu hổ.
Năm hắn 18 tuổi vào đại học, ba mẹ hắn ly hôn, bọn họ không hề làm ầm ĩ mà rất ăn ý, một người mang theo anh trai, một người mang theo chị gái rời đi. Mà hắn... tuy rằng ba mẹ không ai muốn nuôi, nhưng vì hắn đã lớn, cộng thêm việc ba mẹ cho hắn cũng đủ tiền xài, cho nên cuộc sống cũng không quá khó khăn.
Năm đó ba mẹ hắn ly hôn, có lẽ là vì muốn bù đắp cho việc hắn không có ai chăm sóc, mỗi người đều cho hắn 1 triệu tệ, còn đem căn biệt thự ở quê cho hắn. Có nhà, có 2 triệu tệ, dù không có ba mẹ bên cạnh, hắn vẫn sống rất tốt.
Hơn nữa, bản thân hắn học hành vẫn luôn rất tốt, tốt nghiệp đại học liền đi theo giáo sư hướng dẫn làm việc, tương lai có thể nói là rộng mở.
Còn về việc có hận ba mẹ đã bỏ rơi hắn hay không, Trần Bất Quyện thật sự không hề oán hận. Rốt cuộc hắn sinh ra không bao lâu thì tình cảm của ba mẹ đã có vấn đề, bọn họ còn có thể vì hắn mà gắng gượng mười mấy năm, chờ hắn lớn lên mới ly hôn, đối với hắn mà nói vậy là đủ rồi.
Vốn dĩ hắn có vốn liếng của ba mẹ cho, lại có bằng cấp xuất sắc, tương lai cho dù không bằng anh chị, cũng có thể sống rất thoải mái.