Hứa Gia Liên cũng đỏ vành mắt, nghẹn ngào nói: “Nhi tử ở bên ngoài nhiều năm, không thể ở bên cạnh tận hiếu với người, nhi có tội.”
Tiền Mộc Mộc khóc không được cười cũng không xong, duỗi tay lau nước mắt cho hắn
“Con học được giọng khách sáo này ở chỗ nào, quá khó nghe, người bình an trở về là tốt rồi, ta và các đệ đệ muội muội con đều mong ngóng con vẹn toàn, bây giờ coi như được như ước nguyện.”
Hừa Gia Liên vừa khóc vừa cười, vẻ mặt lại vui mừng.
“Vâng, nhi tử bình an trở về rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây