Nhìn sang bên đó, Lưu thẩm thở dài, nhìn Tiền Mộc Mộc: “Phải đi gấp như vậy sao? Linh Nhất có biết không?”
“Ta đã nói với hắn rồi.” Tiền Mộc Mộc cười, rút tay ra, khẽ gật đầu với Lưu thẩm, “Giờ cũng không còn sớm nữa, người bảo trọng, chúng ta đi đây.”
Nói xong, nàng xoay người, bước lên xe ngựa.
Hứa Văn Thư ngồi trên xe, đánh xe chậm rãi rời đi.
Xe ngựa chạy thẳng ra khỏi thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây