“Làm phiền đại phu rồi.” Hứa Văn Thư vẻ mặt mệt mỏi, ngồi xuống bên giường nắm chặt tay Tiền Mộc Mộc, trong mắt ngấn lệ: “Nương tử, nàng mau tỉnh lại đi, nàng như vậy khiến ta rất sợ...”
Lệ Lâm Thanh đứng bên cạnh nhìn, thản nhiên lên tiếng: “Đại phu đã nói vậy, ngươi cứ ở lại đây thêm vài ngày.”
Hứa Văn Thư quay đầu, khẽ gật đầu.
“Đa tạ.”
Lệ Lâm Thanh dừng một chút, lại nói: “Gia đình ngươi, ta đã sai người đến báo, nói ngươi sẽ ở lại đây thêm vài ngày.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây