Hứa lão thái thái lẩm bẩm oán giận: “Lại nói người làm nương như ta, sao không thể đến nhà nhi tử mình ——”
Lời còn chưa dứt, cửa viện bị đẩy ra.
Hứa Gia Thạch chen cái đầu nhỏ vô, đôi mắt tròn long lanh lộ ra vẻ ngây thơ cùng đáng yêu, làm trái tim Hứa lão thái thái muốn tan chảy, bà ấy cười vẫy tay.
“Tiểu Thạch Nhi, mau vào đây.”
Đi vào trong viện, Hứa Gia Thạch nở nụ cười nhu thuận, thoải mái gọi người, sau đó lại từ trong ngực móc ra bánh kẹp thịt kho gói trong khăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây