Phạm Ngọc An cúi đầu, trong mắt thoáng hiện một tia thất vọng.
“Không được.”
Tiền Mộc Mộc cũng không để ý đến tia biểu cảm đó, hơi ngồi thẳng lên rồi gắp một đũa thức ăn, “Tiểu hài tử mặc dù có lúc ồn ào muốn chết, nhưng bọn chúng cũng có thể mang lại cho ngươi rất nhiều ấm áp và bất ngờ nhỏ, ngươi có thể suy nghĩ một chút, sinh hai đứa bổi bạn với người.”
Trong mắt Phạm Ngọc An hiện lên một tầng sương mù.
“Ta không thể sinh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây