Tiền Mộc Mộc lấy một chiếc khăn tay từ trong tay áo ra, nhẹ nhàng đắp lên mặt Lưu Tiểu Hoa, nàng đứng dậy, dừng một lát mới nói: “Thân thể vẫn còn mềm, nói rõ là mới vừa mất không lâu.”
Khi người còn sống, chơi đủ trò tâm kế với nàng, nàng còn thấy phiền muốn chết. Bây giờ người đã chết, nàng lại cảm thấy có hơi bùi ngùi.
Một mạng người sống sờ sờ như vậy, ai…
Hứa lão đầu vừa nghe vậy, tức đến mức không kiềm được lại đá Hứa Văn Lợi một cái, “Ngươi là người chống đỡ cái nhà này có tác dụng gì? Sao không trông chừng nàng ta cho tốt?! Nói rõ ràng chuyện gì đã xảy ra?!”
Hứa Văn Lợi cau mày lại, vẻ mặt khổ sở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây