Rũ mắt nhìn vào đồ ăn trên đĩa, hắc y nhân dẫn đầu hơi cau mày, tay nắm chặt chuôi kiếm bên người, giọng lạnh lùng nói: “Không ăn, mang đi.”
Thu hết mọi động tĩnh của người cầm kiếm bên cạnh cột vào đáy mắt, Tiền Mộc Mộc vội vàng bước tới, ôm lấy Hứa Gia Tề kéo lại gần mình, “Hài tử vô ý xúc phạm, xin lỗi, ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi.”
Nói xong, nàng nắm tay Hứa Gia Tề rồi đi.
Tiểu hài tử đi bên cạnh nương thân nhà mình, nghiêng đầu nhìn hắc y nhân dẫn đầu, đôi mắt vụt sáng nhấp nháy, tràn đầy vẻ ngây thơ vô hại, cậu bé ngẩng đầu nhìn Tiền Mộc Mộc.
“Nương, cá này rất ngon, con chưa từng bao giờ ăn, con chỉ muốn chia cho đại ca ca kia ăn, tại sao nhìn dáng vẻ của huynh ấy không có chút vui vẻ nào cả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây