Nhìn hắc y nhân đêm qua ở khách điếm từng gặp mặt một lần, Tiền Mộc Mộc quét mắt nhìn mười mấy người mặc áo đen phía sau, nàng nhìn hắc y nhân cầm đầu khẽ gật đầu.
“Ta và nhi tử của ta về nông thôn, lúc đi qua nơi đây trời đã tối, muốn ở lại chỗ này một đêm, nếu như có quấy rầy các ngươi, chúng ta bây giờ liền đi.”
Nhìn tiểu tử đứng bên cạnh Tiền Mộc Mộc, nam nhân áo đen trợn tròn mắt, sắc mặt hắc y nhân cầm đầu vốn lạnh lùng dịu đi trong chớp mắt, nghe vậy lãnh đạm nói: “Không cần.”
Nếu đối phương đã nói như vậy, Tiền Mộc Mộc cũng không giữ mình nữa, huống chi nàng cũng không muốn để tiểu tử kia chịu uất ức, mò mẫm trong bóng đêm đi đường.
An ủi xoa đầu Hứa Gia Tề, nàng dịu dàng nói: “Tiểu Tề, chúng ta tiếp tục ăn cơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây