Rạng sáng.
Bóng đêm mịt mờ, đường nhỏ uốn lượn vắng ngắt.
Trong không khí có từng đợt mát lạnh, Tiền Mộc Mộc rùng mình một cái, đi vào phòng bếp, múc một gáo nước lạnh rửa mặt, cuối cùng cũng tỉnh táo lại một chút.
Ánh nến hơi mờ, phản chiếu bóng dáng bận rộn của Lý Nha Nhi, nàng ấy bưng một bát cháo nhỏ đưa tới, dịu dàng nói: “Nương, người uống chút ít đi.”
“Con có lòng rồi.” Tiền Mộc Mộc cười yếu ớt, nhận lấy chén nhỏ uống, cháo nhỏ ấm áp lại không bỏng miệng chui vào trong bụng, hóa giải hàn khí sáng sớm, lục phủ ngũ tạng cũng đều tỉnh lại theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây