Tiền Mộc Mộc mím môi cười, liếc mắt ra hiệu cho Hứa Gia Thạch và Hứa Tiểu Bảo, hai tiểu gia hoả rất có ánh mắt, lại gần miệng không ngừng tâng bốc và nịnh hót, dỗ dành người đang kiêu ngạo kia không phân biệt được đông tây nam bắc.
Rửa sạch bột mì ở trên tay, Hứa Gia Phục vẩy vẩy nước, bước lại gần có điều ám chỉ nói: “Nương, tam ca chưa đến.”
Thu hồi ánh mắt từ ba người đang chơi đùa, biểu cảm của Tiền Mộc Mộc ngây ngốc, giống như hoàn toàn không để tâm mà nói một tiếng.
“Thật sao.”
Giọng điệu qua loa này không cần nghe kỹ, cũng có thể cảm nhận rất rõ ràng, Hứa Gia Phục cau đôi lông mày nhỏ, nỗi lo lắng nặng trĩu chập chờn trong mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây