Tiền Mộc Mộc đóng cửa phòng, ngồi lên giường, đắp kín chăn cho hai đứa nhỏ, vẻ mặt hiền hòa, khóe môi nở nụ cười dịu dàng.
“Được, được, nương đều nghe các con.”
Nàng nằm nghiêng, cây quạt trong tay nhẹ nhàng phe phẩy.
“Bé ngoan mau ngủ đi, ngủ sớm một chút mới có thể sớm cao lên một chút.”
Hai tiểu tử kia nhắm mắt lại, dưới sự bồi bạn của gió mát và sự dịu dàng của mẫu thân, dần dần chui vào trong giấc mộng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây