Hứa Gia Lăng nhìn nương thân nhà mình một cái, đi đến trước mặt Cố Tiểu Vũ, đỡ người dậy, sắc mặt bình thản như nước, giọng nói cũng trầm lặng đến đáng sợ.
“Hôm nay ngươi đến bên vách núi phía sau núi đúng chứ.”
Không phải nghi vấn, mà là giọng điệu trực tiếp khẳng định.
Cố Tiểu Vũ hơi sửng sốt, cổ họng nghẹn lại, “A Lăng, ta...”
“Quá khó coi.” Hứa Gia Lăng vén sợi tóc dính máu ở trước trán Cố Tiểu Vũ, ra sau tai, giọng nói càng lúc càng lạnh: “Ngươi như vậy thật quá khó coi, ngươi làm ta quá thất vọng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây