Làm việc cả ngày rồi tắm nước nóng, rửa sạch bụi bẩn trên người, Tiền Mộc Mộc cảm thấy cả người thoải mái, xách thùng rỗng đến tiền viện, ngửi thấy từng đợt mùi cơm thơm, trên mặt nàng lộ ra vài phần ý cười.
Lý Nha Nhi bưng hai đĩa thức ăn, đặt lên cái bàn trong viện, thấy mẹ chồng nhà mình tắm xong đi ra, nàng ấy vội cười nói: “Nương, cơm nước canh đều xong rồi, chúng ta ăn cơm thôi?”
Tiền Mộc Mộc cười đồng ý, đặt thùng vào trong phòng bếp, nhấc vạt váy ngồi xuống, mấy hài tử cũng lần lượt ngồi xuống.
Cố Tiểu Vũ đứng ở chỗ cuối bàn dài, muốn ngồi lên bàn nhưng lại có hơi rụt rè, thận trọng cẩn thận nhìn Tiền Mộc Mộc, hai tay nắm chặt nhau, liếm đôi môi có hơi khô, trong hốc mắt ầng ậng hơi nước.
“Thẩm thẩm, ta biết sai rồi, cầu xin thẩm đừng đuổi ta ra ngoài, ta đã không còn nhà để về, xin thẩm thẩm thương hại ta...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây