Hứa lão thái thái ném một hạt đậu phộng vào trong miệng, ghé sát vào tai nàng nói: “Vậy cũng khó trách. Trước đó vài ngày con cùng Đại Liên ở trên trấn bán giỏ kiếm lời không ít tiền, toàn thôn đều biết. Trước mắt con lại đưa đứa bé Tiểu Phục kia đến trường học, tuy không phải quý báu gì, nhưng hạt vừng hạt đậu cũng coi như góp đủ số lượng.”
“Hơn nữa Tiểu Phục trộm vòng tay đều bị tiểu nha đầu nhìn thấy... Nàng sẽ nghĩ đến việc tìm con mở miệng, hơn phân nửa là cảm thấy toàn thôn chỉ có con là có thể lấy ra số tiền này đi.”
Tiền Mộc Mộc hơi nhíu mày.
“Nhưng trong thôn, đến học đường không chỉ có con nhà ta.”
Hứa lão thái thái cong miệng cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây