Trong viện trải hai tấm chiếu lớn, trên đó phơi thóc mới.
Cánh cửa viện bị đẩy ra, Hứa Gia Liên cõng một gùi ngô đi vào trong, đổ hết lên cái chiếu ở góc tường viện, sau đó lau mồ hôi, chào hỏi Tiền Mộc Mộc.
“Nương, người dậy rồi.”
Tiền Mộc Mộc một tay đỡ khung cửa gian chính, một tay yếu ớt đỡ trán.
Chuyện bận rộn mùa vụ này, rốt cuộc đến khi nào mới kết thúc?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây