“Ai cho ngươi cái gì cũng nhặt, ngươi là loại rác rưởi, về nhà với lão nương! Xem ta xử lý ngươi như thế nào! Ngày ngày không để người ta bớt lo, nương ngươi chết, cha ngươi cũng không cần ngươi đúng là đáng đời, ta thật sự xui xẻo tám đời, mới phải nuôi thêm một thằng nhóc ăn hại như ngươi...”
Tiếng nói theo người vào nhà, biến mất sau cánh cửa.
Túi lưới trở về lại trên tay, Hứa Gia Thạch không vui một chút nào.
“Nương, Thặng Phạn thật đáng thương...”
Thặng Phạn?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây