Chú gấu trúc tròn trĩnh, trắng trẻo, mũm mĩm, hai tay ôm lấy cây tre, nhai rào rạo, dễ thương đến mức khiến người ta tan chảy cả trái tim.
Thang Viên chống cằm, tựa vào lan can: “Dễ thương quá đi mất.”
“Anh có dễ thương bằng nó không?” Một giọng nói đầy oán thán vang lên sát bên tai.
Thang Viên quay đầu lại. Bên cạnh cô, Tiểu Bát đang mím môi, rõ ràng là không vui.
Cô cười, véo má cậu một cái: “Cả hai đều dễ thương hết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây