Lên xe, gã gọi một cuộc điện thoại: “Bác hai, bác đừng không tin, món Tử Đồng Tương Oản của quán này, không ai có thể làm ngon bằng đâu! Ngon cực kỳ, bác nghĩ cũng không tưởng tượng được nó có thể ngon đến mức nào. Lát nữa cháu mang về, bác ăn thử là biết ngay!”
“Bác không tin? Vậy cá luôn một cây vàng nhé?” Gã đầu trọc kéo nhẹ sợi dây chuyền vàng to trên cổ, cười hề hề nói.
“Được luôn!”
Anh ta nhất định phải lấy cho bằng được cây vàng của bác hai!
Lúc này, trên một chiếc xe sang, Đường Thi nuốt nước miếng, nói: “Chú Vương bảo quán đó đồ ăn ngon, ban đầu mình còn chẳng tin. Một cái quán nhỏ xíu nằm sâu trong hẻm nghèo, thì ngon được cái gì. Nhưng sau khi đi ăn rồi mới biết, so với đồ ăn ở đó, mấy thứ mình từng ăn trước đây chẳng khác gì… đồ ăn cho heo!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây