Bá Vương Thập Tam Đao!
Đôi mắt của Tiểu Bạch cũng hóa thành màu trắng, ánh sáng trên người bắn ra, trận pháp thức tỉnh, cánh kim chúc mở ra, phóng lên cao.
Tiêu Da cũng biến lớn, Tiểu Bạch đứng trên người Tiểu Da, phóng về phía huyết nhân.
Oanh!!
Huyết mâu nổ tung trên không trung, một kích toàn lực của Bộ Phương đã ngăn cản được một kích tùy tiện của huyết nhân.
Trong lòng Dương Mỹ Cát căng cứng, cuối cùng thở phào một hơi, ôm theo Huyền Bi Đại Sư chạy khỏi khe hở.
Ánh mắt của huyết nhân chuyển động, nhìn về phía Bộ Phương, tiểu tử này liên tục phá hủy chuyện tốt của hắn, không giết thì không hả giận.
Ừ?
Hắn ngẩng đầu lên, sau đó thấy được một con tôm chở khôi lỗi đánh về phía mình.
Oanh oanh oanh!!
Trên người có vũ khí giải quyết phiền phức, ánh sáng rực rỡ, đại pháo liên tục bắn ra.
Tốc độ của đại pháo rất nhanh, còn có một tầng ánh sáng vàng kim bao phủ.
Huyết nhaan nghiêng mắt, nhìn trận pháp đại pháo kia.
Oanh!!
Đại pháo đến gần huyết nhân lập tức nổ tung, giống như bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản.
Hình như là vách tường của Tháp Tu La đã ngăn lại.
Tiểu Bạch bị kiềm hãm, nó tiếp tục nã pháo, nhưng vẫn không thể xuyên thủng được.
- Vách tường Tháp Tu La, ngay cả ta cũng chẳng ra được, một khôi lỗi lại muốn đánh vào?
Huyết nhân cười khàn khàn.
Hắn giơ hai tay lên.
Huyết khí tràn ngập, hóa thành hai chưởng lớn ngập trời.
Thình thịch!!
Giống như đang đập muỗi, Tiểu Bạch và Tiểu Da bị đánh trúng.
Hung hăng đập trên mặt đất.
Không thể nhúc nhích.
U Minh Nữ đứng yên, hình như hoàn toàn không có ý ra tay, chỉ là ánh mắt vẫn nhìn về phía trứng Phượng Hoàng.
Bộ Phương liếm môi, thấy Tiểu Bạch và Tiểu Da bị áp chế, mặc dù bị áp chế nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Một giây sau, Bộ Phương khiêng thái đao bay nhanh về phía trứng Phượng Hoàng.
Tốc độ nhanh đến cực hạn, giống như tạo ra sóng biển.
Bộ Phương không biết, hóa ra hắn có thể chạy nhanh đến vậy!
Thấy Bộ Phương chạy về trứng Phượng Hoàng, huyết nhân nổi giận, huyết sắc trong không gian như sôi trào hết lên, tạo thành vô số cây trường mâu huyết sắc, gào thét về phía Bộ Phương.
U Minh Nữ cũng rít lên.
Sợi tóc của Hắc Trường Trực bay lên.
Bàn chân ngọc ngà giẫm lên boong thuyền, bay ra nhưng tiên nữ tán hoa.
Tốc độ chạy đến còn nhanh hơn.
Oanh oanh oanh oanh!!
Từng trường mâu phóng nhanh đến, hung hăng đâm vào trên mặt đất, làm cho mặt đất xung quanh vỡ nát.
Bộ Phương liên tục né tránh trong cơn mưa trường mâu.
Tinh thần lực của hắn gần như đã vận chuyển đến cực hạn, đầu như muốn bốc cháy lên.
Trên đầu truyền đến sự đau đớn.
Bóng người như quỷ mị tránh phải tránh trái, chỉ cần hắn sai lầm một chút, có lẽ sẽ bị huyết mâu vô tình đâm xuyên cơ thể.
- Đứng lại cho ta!!
Huyết nhân nổi giận!
Nhưng vẫn không rời khỏi chỗ cũ được, dù hắn phóng lên cao thì vẫn bị vách tháp vô hình trói buộc, làm cho huyết nhân không đi khỏi đó được.
Bộ Phương không quan tâm đến huyết nhân.
Hắn nhanh chóng đi đến vị trí trứng Phượng Hoàng.
Một cổ khí tức lạnh băng tràn ngập xung quanh, không biết từ lúc nào, U Minh Nữ xuất hiện bên cạnh hắn, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Huyết nhân gầm lên giận dữ, toàn bộ không gian rung động, hắn bay nhanh rời khỏi đỉnh tháp, phóng xuống bên dưới.
U Minh Nữ nhìn Bộ Phương, sau đó giơ bàn tay xanh ngọc lên, ấn vào trên vách tường, rất nhiều chấm sáng khuếch tán ra xung quanh.
Vách tường Tháp Tu La trấn áp trứng Phượng Hoàng.
Bỗng nhiên Bộ Phương phát hiện, có Tháp Tu La chắn, vậy nàng đi vào bằng cách nào?
Sau đó hắn nhìn thấy U Minh Nữ giơ tay ra, bàn tay từ từ đi vào trong, sau đó là cả người.
Ừ?
Dễ dàng như vậy sao?
Bộ Phương mặt không đổi sắc nhìn, trong lòng khẽ động, cũng muốn thử một phen.
Hắn giống như chạm đến một dòng nước ấm áp.
Dòng nước bao trùm lên thân thể của hắn, cả người Bộ Phương trực tiếp đi vào bên trong Tháp Tu La.
Bộ Phương chậm rãi mở mắt, linh khí nồng nặc làm cho hắn cảm giác lỗ chân lông như nở hết lên.
Quá nồng nặc, linh khí bên trong tháp quá nồng nặc.
Bộ Phương xoay người vỗ vỗ Tháp Tu La, cũng chạm đến ngọn cỏ, nhưng vào được lại không ra được.
Oanh!!
Mùi máu tươi tràn ngập trong không khí.
Một bóng người trên đỉnh tháp bay xuống, kèm theo sát ý ngập trời, uy áp đáng sợ làm tất cả sinh linh sợ run.
Cuối cùng huyết nhân cũng xuất hiện.
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn vào! Vậy thì đi chết đi!
Huyết nhân chịu đủ rồi, con kiến hôi đáng ghét kia nên chết đi!
Rống!
Vô số máu tươi hội tụ lại, hóa thành huyết chưởng che trời, nghiền ép về phía Bộ Phương, không thể ngăn cản.
U Minh Nữ liếc mắt nhìn Bộ Phương, xoay người không do dự, nàng không ra tay cứu Bộ Phương, dù sao thì sống chết của hắn không liên quan gì đến nàng.
Khí tức tử vong trong nháy mắt bao phủ khắp người Bộ Phương.
Không ngăn nổi.
Hắn không ngăn nổi một chưởng này.
Trong lòng Bộ Phương chấn động.
Thực lực của hắn quá yếu
Phải chết sao?
Huyết chưởng trở nên to lớn dần trong mắt Bộ Phương, to dần, to dần…
Cuối cùng bao phủ cả con ngươi hắn.
Nhưng trong màu đỏ đầy trời, hình như có một chấm đen hiện ra.
Sau đó, một móng chó lung linh đen thui giơ ra ngoài, đánh về phía huyết chưởng.