Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 583: Vào bí cảnh (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Rất nhiều người đã tụ tập trước truyền thống trận ở trước lâu, những người này, đang chuẩn bị đi vào truyền tống trận đến bí cảnh Vân Hải.

Mà truyền tống trận này do Nam Cung Gia quản lý.

Nhưng vì thực lực của Nam Cung Gia còn yếu, bị những phe phái khác gây áp lực, không còn cách nào khác đành phải chia sẻ bí cảnh ra bên ngoài, một gia tộc muốn nuốt trọn một bí cảnh… Độ khó quá lớn.

Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết tiêu sái đi vào trong đại lâu.

Tầng trệt cực kỳ náo nhiệt, nhiều người nhốn nháo, gần như trong số họ đều là người được có trong danh sách đi vào bí cảnh.

Không ít người nhận ra Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết, hôm nay hai người đã là nhân vật phong vân rồi.

Đặc biệt Bộ Phương, một Chí Tôn cửu phẩm mà cũng dám đi theo cường giả Thần Thể Cảnh đi cướp cơ duyên, lần này hắn đi vào trong bí cảnh đúng là lãng phí cái danh ngạch này.

Không biết Nam Cung Vô Khuyết nghĩ thế nào nữa, một danh ngạch quan trọng như thế lại đi lãng phí.

Một ánh mắt tràn ngập sát ý tập trung lên người Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết, làm cho hai người đều cảm thấy kỳ quái, bọn họ quay đầu nhìn lại, phát hiện Nam Cung Huyền Hạc ở xa xa.

Khuôn mặt Nam Cung Huyền Hạc âm trầm, khóe miệng hơi co quắp, xem ra trong lòng đang rất giận dữ.

Bộ Phương không nhìn hắn nữa, còn Nam Cung Vô Khuyết thì nhếch miệng, giơ ngón giữa lên với Nam Cung Huyền Hạc.

Trận pháp truyền tống trận nhanh chóng loé lên ánh sáng.

Trên mái nhà đại lâu gia tộc Nam Cung phát ra một tiếng nổ lớn, thanh đồng trên trần nhà chậm rãi tách ra hai bên, lộ ra vòm trời mênh mông bát ngát.

Trên vòm trời có hai vòng trăng rằm tương xứng nhau, chúng chậm rãi dịch chuyển lại gần, hình như muốn dung hợp vào một chỗ.

Tất cả mọi người đang chờ đợi.

Bọn họ không chớp mắt nhìn chằm chằm hai vòng trăng rằm kia.

Hai vòng trăng rằm từ từ trùng khớp... Hợp lại.

Hô hấp của mọi người cũng trở nên nặng nề.

Rung động trong truyền tống trận càng ngày càng rõ ràng, cũng càng ngày càng kịch liệt, tiếng nổ vang vọng.

Chùm sáng từ trên trăng rằm rũ xuống, soi sáng trung tâm trận pháp.

Lập tức, ánh sáng bắn ra bốn phía.

Trận pháp rung động kịch liệt, trên kia, không khí cũng trở nên vặn vẹo.

Tất cả mọi người ngừng thở, nhìn chằm chằm hư không.

Một tiếng "Roạc" thanh thúy vang lên.

Giống như tấm vải bị xé rách.

Một lỗ hổng trên trời cao hiện ra.

Ở giữa lỗ hổng còn có ánh sáng trắng nõn, nhưng rung động rất kịch liệt.

Một cái khe thật lớn dựng đứng lên, không nhỏ hơn đại lâu Nam Cung Gia, người trong toàn bộ thành Thiên Lam đều có thể nhìn thấy cái khe này, mọi người kinh ngạc hét lên.

Sau khi rung động kết thúc, có người không nhịn nổi nữa.

Ầm ầm một tiếng, chân khí dâng lên, thân hình nổ bắn ra ra, hướng phía cái khe bay đi.

Đó giống như một chốt mở, những người khác cũng xôn xao, trong ánh mắt hiện lên sự tham lam cực nóng, bọn họ phóng lên cao, xông vào bí cảnh.

Hai vị cường giả mặc huyết bào của Tu La Cổ Thành tỏa ra huyết khí ngập trời, nhảy lên, trực tiếp nhảy vào trong khe hở.

Trong mắt bọn họ có sự nóng bỏng và hưng phấn.

- Tu La Tháp… Ta đến đây!

Nam Cung Huyền Hạc đạp chân xuống đất, cả người chậm rãi bay lên.

- Đừng để ta thấy các ngươi trong bí cảnh… Nếu không ta sẽ xé nát hai người các ngươi ra! Đánh cho thịt trên người các ngươi thành bùn nát, đút cho linh thú trong bí cảnh!

Nam Cung Huyền Hạc dùng ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương, lạnh như băng nói.

- Lão cẩu... Đừng bốc phét, đợi ta vào bí cảnh sẽ đi tìm ngươi đầu tiên! Ta cũng sẽ xé nát ngươi ra, nhưng ta sẽ không cho linh thú ăn… Vì đám linh thú kia vô tội, ta sẽ không để bọn họ bị ô nhiễm vì thịt của ngươi đâu.

Nam Cung Vô Khuyết lập tức phản bác.

- Miệng lưỡi bén nhọn... Chờ xem, chắc chắn các ngươi không sống ra nổi bí cảnh đâu.

Nam Cung Huyền Hạc cười lạnh.

Trên người có hỏa diễm màu trắng cuộn trào mãnh liệt, làm cho hắn giống như một người lửa, sau đó chui vào trong khe hở.

Nam Cung Vô Khuyết siết chặc nắm tay, cắn răng, trong mắt tràn đầy sát ý!

Hỏa diễm màu trắng kia là Thiên Địa Huyền Hỏa của hắn!

Lão cẩu này... Đáng chết!

Bình tĩnh lại, thoát khỏi sự tức giận trong lòng, Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương cũng chuẩn bị đi vào trong.

Một bóng người đeo cái rương đồng đen nhánh trên lưng hứng thú nhìn Tiểu Bạch sau lưng Bộ Phương, ánh mắt đó rất thâm thúy, làm cho Bộ Phương cực sợ hãi.

- Khôi lỗi thú vị… Mong là có thể gặp ngươi trong bí cảnh.

Cường giả Khôi Tông thản nhiên nói, nói xong, đeo rương thanh đồng trên lưng bước vào khe hở.

Cường giả Đại Hoang Tông, Phong Lôi Các, Khôi Tông, Thiên Đan Thành, Thiên Diệu Thành... Cường giả mọi nơi đều bước chân vào bí cảnh.

Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương liếc mắt nhìn nhau, sau đó bước lên.

Ánh sáng cực hạn chói mắt.

Vừa đi vào cái khe, hắn cảm nhận được một cổ trùng kích kịch liệt.

Trước mắt không nhìn thấy gì, chỉ có một màu trắng xóa, đi một lúc lâu, cuối cùng mới có cảm giác bóng đen...

Bộ Phương cảm giác như hắn đang ngao du trong thế giới trắng xoá, bàng hoàng chẳng biết phương hướng.

Một lúc sau, một tiếng rầm lớn vang lên.

Cả người Bộ Phương thoát khỏi ràng buộc.

Sóng nước ngập trời đổ xuống, hung hăng đập vào người Bộ Phương, hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị tông bay lên trời.

Tiểu Da nằm trên vai cũng không ổn, bị gió lớn thổi bay lên.

Bịch một tiếng, Bộ Phương rơi vào trong nước.

Cô lỗ lỗ... Phun ra mấy bọt khí, Bộ Phương mạnh mẽ chui ra khỏi mặt nước.

Linh khí nồng nặc tràn ngập, làm cho lỗ chân lông trên người Bộ Phương nở ra.

Đó là bí cảnh Vân Hải đấy…

Oanh oanh oanh!

Bọt nước dựng lên ngập trời, Bộ Phương từ trên mặt nước đứng lên, chân hắn đạp mặt nước, bốn phía cũng vỡ ra.

Một bóng đen to lớn từ đáy nước lao ra, kèm theo mùi tanh ngập trời, gào thét nhào về phía Bộ Phương!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)