Nam Cung Vô Khuyết dựa vào góc tường, nhìn Bộ Phương rời đi, nhất thời thở ra một hơi dài.
Quả thật rất áp lực… thật không ngờ ngươi là Bộ lão bản như vậy.
Ở trong phòng tìm được nguồn nước, sau khi vệ sinh thân thể sạch sẽ, Nam Cung Vô Khuyết lõa lồ phần trên, đi ra khỏi phòng.
Trong không gian linh khí của hắn cũng không có chuẩn bị quần áo gì, thật ra có vài phần ngại ngừng. Nhưng mà hắn vừa mới đi ra, Bộ Phương lập tức ném cho hắn một bộ quần áo. Bộ quần áo kia rộng thùng thình, mặc lên người hắn, lõa lồ một phần da trắng nõn trước ngực.
Nam Cung Vô Khuyết nghẹn họng, thật cẩn thận nhìn Bộ Phương, cảnh giác vạn phần. Ánh mắt Bộ Phương cũng hơi kỳ quái, giống như cảm thấy quái dị với ánh mắt của Nam Cung Vô Khuyết.
- Làm sao vậy?
Bộ Phương lạnh nhạt hỏi.
- Không… không có việc gì!
Nam Cung Vô Khuyết vươn thẳng cổ, trừng mắt hồi đáp.
- Nếu không có việc gì, vậy đi xuống dưới đi.
Bộ Phương nói.
Sau đó hắn không tiếp tục để tâm đến Nam Cung Vô Khuyết nữa, đi vào phòng bếp. Chỉ trong chốc lát, thân hình lập tức biến mất không thấy.
Nam Cung Vô Khuyết hít sâu một hơi, mặc áo choàng hở ngực kia đi xuống lầu. Vừa đến lầu dưới, một mùi hương bắt đầu tràn ngập.
Mùi hương kia phi thường nồng đậm, khiến Nam Cung Vô Khuyết rùng mình, hương vị này… là Phật Nhảy Tường? Quả nhiên, khi vừa đi vào trong tiểu điếm, đã có một vò Phật Nhảy Tường đặt trên bàn.
- Ăn đi, Phật Nhảy Tường có thể khôi phục thương thế của ngươi rất nhanh, nhưng mà nguyên tinh vẫn phải tiếp tục trả.
Bộ Phương nói.
Nam Cung Vô Khuyết vội vàng gật đầu, ngồi lên ghế, bắt đầu ăn lấy ăn để.
Hương thơm nồng đậm lan tỏa, ăn đến miệng dính đầy dầu.
Bộ Phương kéo ghế dựa ngồi bên cạnh Nam Cung Vô Khuyết, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Nam Cung Vô Khuyết.
Ánh mắt này…
Thân hình Nam Cung Vô Khuyết nhất thời cứng đờ, gian nan xoay đầu về phía Bộ Phương, hít sâu một hơi, trong ánh mắt phủ đầy cảnh giác.
- Bộ lão bản… ngươi nhìn ta làm cái gì vậy?
Nam Cung Vô Khuyết nuốt cánh gà trong miệng, nói.
- Nam Cung Gia các ngươi có tên trong danh sách tiến vào bí cảnh kia không?
Bộ Phương nghiêm túc hỏi.
Nam Cung Vô Khuyết sửng sốt. Hắn thật không ngờ Bộ Phương lại hỏi vấn đề này, vấn đề này hình như có khác biệt hơi lớn với suy nghĩ của hắn.
- Đương nhiên là có… Nam Cung Gia là đại gia tộc của Thiên Lam Thành, hơn nữa nắm trong tay Truyền Tống Trận của bí cảnh, tự nhiên sẽ có tên. Nhưng mà cũng chỉ có hai vị trí, đây do gia chủ quản lý.
Nam Cung Vô Khuyết thở dài nói.
Nói đến Nam Cung Gia, trong lòng hắn chợt nổi lên ưu thương thản nhiên.
- Ta cần có một tên trong danh sách tiến vào bí cảnh…
Bộ Phương nghiêm túc nói.
Phụt…
Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết vẫn đang ưu thương, nhưng nghe câu nói đột ngột của Bộ Phương, thiếu chút nữa phun thịt gà trong miệng ra ngoài.
- Bộ lão bản… đừng giỡn, tu vi của ngươi quá yếu.
Nam Cung Vô Khuyết cạn lời.
Có thể tiến vào bí cảnh, cường giả tu vi ít nhất đều đạt đến Thần Cảnh thập phẩm, phá vỡ một sợi gông xiềng Chí Tôn mới có tư cách.
Bộ Phương chỉ là Chiến Thần bát phẩm… không có tư cách mà, hơn nữa, tu vi của hắn có thể đi vào sao?
- Ngươi không phải người thừa kế của gia tộc Nam Cung sao? Ngươi hiện tại có thể có được hai chỗ trống… mang ta đi vào không được sao?
Bộ Phương nói.
Nam Cung Vô Khuyết uống một ngụm canh, hít sâu một hơi, kiên quyết lắc đầu.
- Không được… ta không thể để ngươi đi chịu chết được. Ngươi đã cứu ta, Nam Cung Huyền Hạc lão cẩu kia khẳng định đã ghi hận ngươi rồi, một khi ngươi tiến vào bí cảnh kia… Lão cẩu kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, huống hồ… tu vi của ngươi thật sự quá yếu rồi.
Bộ Phương nhíu mày, thái độ kiên quyết của Nam Cung Vô Khuyết khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Đương nhiên… nếu không phải hệ thống phát cho hắn nhiệm vụ lâm thời này, Bộ Phương cũng thật không muốn tiến vào bí cảnh kia. Với tính cách lười biếng kia của hắn, tiến vào trong bí cảnh còn không bằng kéo ghế dựa, nằm dài phơi nắng.
- Nhiệm vụ lâm thời, mong kí chủ tiến vào bí cảnh Vân Hải, ngắt lấy nguyên liệu nấu ăn Phật Nhảy Tường thiên phẩm, linh dược thập giai “Hóa Long Cốt Thảo. Phần thưởng nhiệm vụ: 20% nguyên khí chuyển hóa.
Đây là nhiệm vụ hệ thống tối hôm qua thông báo với hắn sau khi hắn vứt Nam Cung Vô Khuyết vào khuê phòng của Dương Mĩ Cát.
- Tiến vào bí cảnh còn có yêu cầu thực lực sao?
Bộ Phương nhíu mày.
- Không có… nhưng ta không muốn ngươi gặp chuyện không may.
Nam Cung Vô Khuyết lúc này bình tĩnh trở lại, bất đắc dĩ nói. Bí cảnh hắn tuyệt đối sẽ đi, nhưng nhất định sẽ không mang theo Bộ lão bản. Đợi sau khi thương thế của hắn khôi phục gần như bình thường, vị trí trong danh sách thuộc về hắn hắn sẽ đoạt trở lại. Hắn là người thừa kế gia tộc Nam Cung, gia chủ nếu đã ngã xuống, vậy vị trí trong danh sách kia tự nhiên thuộc về hắn.
Đây là vật thuộc sở hữu của hắn.
- Nếu thực lực đủ là được sao?
Bộ Phương mặt không biểu tình nhìn Nam Cung Vô Khuyết, nhìn đến mức Nam Cung Vô Khuyết cũng hơi sợ hãi. Thẳng đến khi Nam Cung Vô Khuyết gật đầu, Bộ Phương mới nhếch môi cười.
- Vậy ngươi trả tiền nguyên tinh của phần Phật Nhảy Tường này cho ta…
Bộ Phương đứng lên nói.
Nam Cung Vô Khuyết sửng sốt. Bộ lão bản là muốn trở mặt sao. Hắn còn chưa ăn xong mà. Nhưng mà hắn cũng không quá để tâm, cái khác hắn không có nhiều, vì ăn món ăn của Bộ Phương, mang theo nguyên tinh là nhiều nhất, trực tiếp lấy ra một vạn nguyên itnh.
Bộ Phương thu vào một vạn nguyên tinh này, trong đầu lập tức vang lên thanh âm của hệ thống.
- Chúc mừng kí chủ đã đạt đến doanh số theo quy định… bắt đầu thăng cấp.
----------oOo----------