Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 570: Ta phải rút ra thiên địa huyền hỏa từ trên người ngươi! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Bạch gia né ra! Lão cẩu này để ta giải quyết!

Nam Cung Vô Khuyết rướn cổ, đỏ mắt, lớn tiếng quát lên. Khí thế như rồng, rít gào tận trời. Thiếu chút nữa chọc Nam Cung Huyền Ưng tức chết… Ngươi cọn mẹ nó gọi ai là lão cẩu?

Thân phận Nam Cung Huyền Ưng hắn cao quý, thằng nhãi con này vậy mà dám gọi hắn như vậy! Quả thật không thể tha thứ mà!

Đôi mắt màu tím của Tiểu Bạch lóe lên một trận, trận pháp trước bụng bốc lên một trận khói nhẹ, ngừng xoay tròn, không tiếp tục phát ra trận pháp đại pháo nữa.

Nam Cung Huyền Ưng cũng là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Hắn cũng thật không ngờ, hắn đường đường là một Thần Thể Cảnh đã phá vỡ hai sợi gông xiềng Chí Tôn lại bị một con rối bức bách đến thảm hại như vậy.

Hơi thở trên người càng thêm áp lực, ánh mắt Nam Cung Huyền Ưng lạnh như băng nhìn Tiểu Bạch.

Nam Cung Vô Khuyết gào thét, từ trên vòm trời đáp xuống, trực tiếp hạ xuống trước mặt Nam Cung Huyền Ưng.

Xuy xuy xuy…

Mưa lạnh như băng rơi xuống ào ào, đọng lên làn da của Nam Cung Vô Khuyết, trực tiếp bốc hơi lên, cuồn cuộn hơi nóng.

Nam Cung Vô Khuyết cảm thấy làn da của mình muốn bùng cháy, loại cảm giác nóng rực này khiến hắn khổ sở vạn phần. Nhưng chân khí trong đan điền của hắn bắt đầu cuồn cuộn khởi động. Đan hỏa vừa mới hấp thu kia cũng trở nên mênh mông, không ngừng rít gào trong đan điền.

Thực lực của hắn vậy mà trong một khoảnh khắc lại xảy ra biến hóa lớn như thế. Thực lực của hắn làm sao có thể tăng lên nhiều như vậy? Rốt cuộc là bởi vì sao?

Tuy lúc này Nam Cung Vô Khuyết cảm thấy hơi nóng đốt người, cảm giác cay rát trong miệng khiến hắn không ngừng gào thét nhưng khiếp sợ trong lòng cũng trào dâng không ít…

“Chẳng lẽ nhờ vào bát mì kia?

Hắn nghĩ đến bát mì sợi Bộ Phương vứt cho hắn, bát mì cay đến không có bạn bè kia khiến hắn đau trứng vạn phần.

Nhìn ngươi bị thương nặng, thêm chút gia vị cho ngươi… đây là chỉ thêm chút gia vị sao? Đây rõ ràng là hạ độc mà!

Nam Cung Vô Khuyết hét dài, nửa người trên lõa lồ đỏ bừng lên, chân khí sôi trào. Máu dơ được mưa cọ rửa, sóng nhiệt cuồn cuộn. Nam Cung Vô Khuyết lúc này tuy có hơi chật vật nhưng nắm chặt nắm đấm, cũng cảm thấy bản thân tràn ngập lực lượng.

Trong lòng Nam Cung Huyền Ưng kinh hãi, thằng nhãi con này làm sao trở nên đáng sợ như vậy?

Xuy xuy xuy…

Trong lỗ mũi của Nam Cung Vô Khuyết không ngừng phun ra hơi nóng, giống như một con trâu đực phát dục nhìn chằm chằm Nam Cung Huyền Ưng.

- Lão cẩu… nhận lấy cái chết đi!

Rít gào một tiếng, sau đó, Nam Cung Vô Khuyết phóng nhanh ra, tăng tốc độ, nhanh đến mức khiến người ta dường như khó có thể nắm bắt thân hình của hắn.

Thân hình tiến lên nhanh như cắt của hắn làm cho nước mưa văng tung tóe.

Ầm…

Một quyền dường như đánh xuyên qua không khí.

Đôi mắt Nam Cung Huyền Ưng co rụt lại, giơ bàn tay lên, va chạm cùng một quyền của Nam Cung Vô Khuyết.

Một tiếng bang vang lên.

Hai người đều lui về sau mấy bước.

Trong lòng Nam Cung Huyền Ưng chấn động… nội tâm run rẩy.

Điều này làm sao có thể? Tiểu tử này làm sao có thể mạnh như vậy?

Gừ gừ gừ…

Nam Cung Vô Khuyết bị đánh lui, sau khi ổn định thân hình, lần nữa kêu gào xông thẳng về trước.

Nam Cung Huyền Ưng thu lại khiếp sợ trong lòng, chân khí bạo phát, hai sợi xiềng xích rung động ầm ầm phía sau lưng hắn.

Ầm!

Dòng khí đáng sợ quay cuồng, hung hăng nện lên người Nam Cung Vô Khuyết.

Chân khí của Nam Cung Vô Khuyết chấn động mãnh liệt, vậy mà kháng cự được dòng khí này.

Sau khi trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, Nam Cung Vô Khuyết vọt nhanh đến trước mặt Nam Cung Huyền Ưng.

Vẻ mặt dữ tợn, đôi mắt trừng lớn của Nam Cung Vô Khuyết khiến nội tâm Nam Cung Huyền Ưng không nhịn được run lên.

- Tiểu súc sinh ngươi…

- Lão cẩu nhà ngươi!

Khóe miệng Nam Cung Vô Khuyết nhỏ máu, hung hăng trừng mắt nhìn Nam Cung Huyền Ưng, cái miệng của hắn sưng lớn lên một vòng, đó là do bị cay.

Nhưng đây cũng không phải là vấn đề.

Lực lượng tăng vọt lúc này khiến Nam Cung Vô Khuyết cảm thấy thập phần vui sướng.

Một chưởng nắm lấy bả vai của Nam Cung Huyền Ưng, một quyền nện xuống đầu Nam Cung Huyền Ưng.

Bang!

Nam Cung Huyền Ưng biến sắc, nâng tay ngăn cản.

Cánh tay va chạm với nắm đấm của Nam Cung Vô Khuyết, nhất thời hơi nóng bốc lên bốn phía.

Nam Cung Huyền Ưng kêu rên một tiếng, càng thêm phẫn nộ! Hắn muốn đánh bay Nam Cung Vô Khuyết, nhưng hắn lại phát hiện, tiểu tử kia bắt được bả vai của hắn khiến hắn hoàn toàn không thể giãy thoát.

Một kích đánh gãy một cánh tay, Nam Cung Huyền Ưng kêu lớn lên.

Nam Cung Vô Khuyết càng thêm hưng phấn! Ngươi con mẹ nó dám ra vẻ với ta! Đánh đến cha ngươi cũng không nhận ra ngươi!

Bang bang bang!

Từng quyền, từng chưởng…

Tấn công không ngừng, rống giận không ngừng.

- Á! Tiểu súc sinh ngươi dám cắn ta!

- Cắn chính là lão cẩu nhà ngươi!

…….

Bộ Phương đứng ở xa xa, có vẻ cạn lời nhìn thấy hai người đánh lộn thành một vòng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)